Anh ngăn cản cô gặp mặt bất cứ ai, Âu Minh Hiên, Nam Cung mặc,
Nam Cung Lâm thậm chí Hạ Mạt Lâm……
Bởi vì, một khi cô có chỗ dựa vào, sẽ càng không muốn ở bên cạnh anh
nữa.
Tựa như sau khi cô sinh non xong nơi đầu tiên cô đến chính là tinh võ
quán, nếu lúc ấy Hạ Mạt Lâm còn ở đó, cô nhất định sẽ tránh né sự bảo hộ
của anh, không bao giờ chịu ra đối mặt với anh.
Hạ Úc Huân, đã phải đi tới bước này, anh không cho phép em lùi bước,
tuyệt đối không cho phép.
-
Sau khi dạo phố xong, Hạ Úc Huân không chút khách khí mà đem toàn
bộ đồ vật đều giao cho hai vệ sĩ phía sau xách theo.
Lương Khiêm lúc này đã chấp nhận bỏ mình, nhìn một đống đồ lớn kia,
nguyền rủa ấn di động: “Lão Tam, cậu thật là thoải mái, lão tử chính là đỉnh
cậu ban, lập tức kêu xe lại đây đem đồ của chị dâu đưa về!”
Hạ Úc Huân cùng Tần Mộng Oanh gọn nhẹ ra trận mang theo Lạc Lạc đi
công viên.
Không biết là ai bắt đầu trước, vốn dĩ chỉ là tản bộ, kết quả ba người lại
chơi trò ném tuyết.
Lạc Lạc tuy rằng cánh tay nhỏ, nhưng ném cầu tuyết một chút đều rất
nghiêm túc, ngay cả Hạ Úc Huân đều thiếu chút nữa bị bé ném trúng.
Đùa nghịch trong chốc lát, Lạc Lạc la hét muốn đi WC, vừa lúc Hạ Úc
Huân cũng muốn đi, ba người liền cùng đi.
Hai vệ sĩ tất nhiên là căng da đầu tiếp tục đi theo.