“Renault, ngươi muốn liền đi, không cần liền lập tức cút đi.” Uất Trì Phi
tức giận mà nói, vẻ mặt bực bội không thôi.
Nhìn thấy Hạ Úc Huân tự sát, đặc biệt là trên tay nàng miệng vết thương
không đồng đều, còn có khóe miệng cô nhiễm máu, vừa nhìn liền biết bởi
vì không có công cụ cho nên tự mình tàn nhẫn cắn ra, đây hẳn có bao nhiêu
đau đớn a!
Hắn một người đàn ông thấy một màn như vậy đều bị dọa sợ rồi, nếu
không phải dưới sức ép của các anh em, hắn cơ hồ đã không đành lòng cứ
như vậy đem Hạ Úc Huân giao ra.
Hắn không nghĩ tới lão Tam nhất thời xúc động thế nhưng lại hại ba Hạ
Úc Huân.
Cho dù hắn đời này tàn nhẫn độc ác, giết người vô số, nhưng đối mặt với
Hạ Úc Huân, hắn vẫn là mềm lòng, hắn căn bản không hạ thủ được, một
khắc cuối cùng hắn thậm chí nhắc nhở cô, cuối cùng còn lao ra tìm bọn
người lão Tam, nhưng không nghĩ tới chờ lúc hắn đuổi tới, mọi thứ đã
không còn kịp nữa rồi.
Nhưng hiện tại, hắn lại không thể để cô lưu lại, lỡ như cô biết chuyện
này là bọn họ làm, nhất định sẽ trả thù.
Cô một tiểu nha đầu cũng không đủ gây sợ hãi, đáng sợ chính là lực ảnh
hưởng của cô với lão đại.
Vừa không tàn nhẫn giết cô, lại không thể để cô lại, vậy đành phải đem
cô đưa đi thật xa.
Renault nguyền rủa một tiếng ôm Hạ Úc Huân lên xe, nói: “Yên tâm, ta
sẽ tuân thủ hứa hẹn, giữ bí mật, cũng sẽ không tìm Dạ Lang gây phiền
toái.”