đồ vật trên bàn thu dọn gọn gàng, sau đó nhảy xuống chạy đến trước mặt
Hạ Úc Huân, nói: “Mẹ!”
“Đang làm bài tập sao? Không cần mẹ kiểm tra giúp con sao?”
Hạ Úc Huân vừa muốn đi đến trước bàn, Tiểu Bạch vội vàng kéo cô, nói:
“Mẹ, không cần!”
“À, tốt thôi.” Hạ Úc Huân không có kiên trì, Tiểu Bạch của cô không cần
cô kiểm tra bài tập.
Tiểu Bạch bò lên giường vỗ vỗ vị trí bên cạnh, nói: “Mẹ, lại đây, kể
chuyện xưa!”
Hạ Úc Huân ngồi qua dựa nghiêng trên đầu giường, nói: “Ngày hôm qua
chúng ta kể đến nơi nào? Hình như là sắp đại kết cục.”
Tiểu Bạch đem sách trong tay cô khép lại đặt sang một bên, nói: “Mẹ,
chúng ta hôm nay không đọc tam quốc.”
“Vậy đọc cái gì? Sơ lược lịch sử thời gian? Con vẫn là tha cho mẹ đi!”
Hạ Úc Huân đau đầu không thôi.
Tiểu Bạch chớp đôi mắt to long lanh như nước nhìn cô, nói: “Con muốn
nghe chuyện xưa của mẹ và ba.”
“Chuyện xưa của mẹ và ba?” Hạ Úc Huân sửng sốt một lát, đáp: “Ách,
Tiểu Bạch, mẹ không phải đã nói rồi sao? Con chỉ có mẹ, ba con mà……”
“Mẹ, mẹ có phải lại muốn nói con không có ba không, con là từ kẻ đá
bung ra? Hay là nói ba con là liệt sĩ cách mạng, đã nằm trong nghĩa trang?”
Tiểu Bạch có chút tức giận mà nói.
“Khụ, con soa lại biết……”