Tiểu Bạch vừa định nói chuyện, di động trước ngực đột nhiên vang lên,
vì thế cũng không vội mà trả lời, không nhanh không chậm mà nhấn nghe
điện thoại.
Tức khắc, đầu bên kia di động truyền đến thanh âm tức muốn hộc máu
của Hạ Úc Huân:“Tiểu tử thúi, đã chạy đi đâu! Về nhà nấu cơm! Con
không phải nói buổi tối phải làm salad cho mẹ sao, không được chơi
xấu……”
Đã đến giờ, Tiểu Bạch cùng Niếp Niếp lại chưa trở về, cho nên Hạ Úc
Huân không yên tâm mà gọi điện thoại qua.
Di động của Tiểu Bạch là tự cậu kiếm tiền mua, cô cái người làm mẹ nói
cái gì “Trẻ con có di động sớm như vậy không tốt” tất cả đều là vô nghĩa,
đứa nhỏ này thật sự có chủ trương.
Bất quá, có di động cũng rất tiện, ví dụ như loại tình huống này.
Tiểu Bạch cố ý ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mặt khẩn trương
đến sắp hít thở không thông một cái, giòn giã hướng di động nói: “Mẹ nha!
Ba hỏi con mẹ là ai, Tiểu Bạch có nên nói hay không?”
Bên kia di động Hạ Úc Huân hệt như một tên ngốc trừng lớn hai mắt,
ba? Cái gì ba? Tiểu Bạch mấy ngày nay thường xuyên cùng cô truy vấn
chuyện ba ba, hẳn không phải là tẩu hỏa nhập ma chứ?Tín hiệu di động
không tốt lắm, cho nên Hạ Úc Huân vẫn luôn đi qua đi lại, lúc đi đến phòng
khách, đột nhiên trừng lớn đôi mắt nhìn màn hình TV, đầu óc đều là what-
the-f-u-c-k!
Dại ra vài giây, cô nhảy dựng lên ôm lấy TV, đầy mặt kinh hoảng nói:
“Tiểu Bạch, Tiểu Bạch con ra đây! Con sao lại chạy vào bên trong đó?”
Hạ Tiểu Bạch bên kia hoàn toàn có thể tưởng tượng ra phản ứng co giật
của mẹ cậu giờ phút này khi nhìn thấy mình.