Bạn nhỏ Hạ Tiểu Bạch trưởng thành sớm vốn bình tĩnh sắc mặt cũng có
chút trắng bệch, cậu lần đầu tiên phát hiện người đàn ông mình sắp sửa đối
mặt thì ra cường đại và nguy hiểm như vậy.
Chỉ là một biểu cảm mà thôi, thế nhưng có thể khiến người ta bị cảm
giác cường đại đó dồn ép.
Cậu thậm chí có chút hối hận vì hành động xúc động của mình, cậu bây
giờ còn quá nhỏ, hoàn toàn không có năng lực chống lại chú kia, bây giờ
còn xui xẻo rơi vào tay chú, hậu quả cậu quả thực không dám tiếp tục nghĩ
nữa……
Người duy nhất còn bình tĩnh đại khái chỉ có Hạ Úc Huân, nhận thấy
được cậu nhóc bên cạnh tay run rẩy, lộ ra vẻ mặt ôn nhu, nhẹ nhàng sờ sờ
đầu cậu, nắm chặt tay cậu.
Từ khi nào, chỉ cần một ánh mắt của Lãnh Tư Thần cô liền sẽ hai chân
nhũn ra chỉ số thông minh thấp tệ, anh bảo cô đi hướng đông cô không dám
đi hướng tây, đi hướng nam tuyệt đối không dám đi hướng bắc.
Mà hiện giờ, cô sở dĩ có thể đối mặt với người đàn ông trở nên càng
thêm đáng sợ khủng bố trước mắt, không chỉ là bởi vì phải bỏ đi dục vọng
mới làm nên đại sự được, càng bởi vì, làm mẹ thì càng phải mạnh mẽ hơn,
mà cô là một người mẹ.
Tuy rằng giờ phút này ở đây trong lòng mỗi người đều đã hiện lên vô số
ý niệm, nhưng trên thực tế cũng chỉ là mười giây đồng hồ ngắn ngủn.
Ngay lúc không khí căngthẳng chạm vào là nổ ngay, ngay lúc Hạ Úc
Huân đều sắp có chút chịu đựng không nổi cơ hồ phải không màng tất cả bế
Tiểu Bạch cất bước chạy trốn…
Vẻ mặt Lãnh Tư Thần rốt cuộc từ bất cứ khi nào có thể bùng nổ mưa gió
dần dần bình ổn, thẳng đến khi hoàn toàn khôi phục vẻ bình tĩnh trước đó.