Tô Mỹ Mỹ tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, “Kiều Luyến, khuyên cô
một câu, đừng luôn nhanh mồm dẻo miệng như vậy, nếu không về sau tìm
công việc mới, cô cũng vĩnh viễn chỉ có thể là một phóng viên nhỏ!”
Kiều Luyến nhìn thời gian, mười phút, ừm, nên tới.
Cái ý niệm vừa ra, liền nhìn thấy Tổng Biên vội vã đuổi tới.
Sau khi nhìn thấy cô, lập tức vô cùng đau đớn mở miệng: “Ai ui, Kiều
Luyến, cô thu dọn làm gì? Là trong công việc gặp phải cái gì không hài
lòng sao? Sao lại đột nhiên muốn tạm rời cương vị công tác?”
Tổng biên chạy tới, đương nhiên chủ biên không thể ở trong văn phòng,
vội vàng đi ra.
Kiều Luyến thấy được chủ biên, lúc này mới thở dài, lấy ngữ khí vô
cùng áy náy mở miệng nói: “Tổng Biên à, tôi cô phụ sự kỳ vọng của chủ
biên đối với tôi, thật sự là không mặt mũi nào tiếp tục ngốc ở tòa soạn, chủ
biên nói tôi ba ngày phải điều tra ra được Thẩm phu nhân là ai, nhưng ông
xem, đã ba ngày……”
Tổng Biên lập tức quở mắng: “Hồ nháo! Tai tiếng Thẩm Ảnh Đế dễ tra
như vậy sao? Cho ba ngày…… Hay ba mươi ngày mới tra ra được cũng
không tồi rồi!”
Sắc mặt Chủ biên đỏ lên, “Tổng Biên, tôi……”
"Được rồi, bên HN có giao lưu giữa phóng viên, bây giờ bà dọn dẹp một
chút, đi qua họp đi.”
Chủ biên nghe nói như thế, tức xanh cả mặt, quay đầu, nhìn thấy Kiều
Luyến bỗng nhiên gợi lên nụ cười đắc ý với bà.