định chưa từng nhớ một người, không hiểu được sự đau khổ của tưởng
niệm đến mức tận cùng lại không cách nào gặp mặt.”
Hạ Úc Huân cười lạnh một tiếng, đáp: “Không thể tin được nhân vật như
Lãnh tổng, cư nhiên lại nặng tình như vậy. Bất quá, anh đưa ra yêu cầu như
vậy đối với tôi, có nghĩ tới cảm nhận của Cung tiểu thư chứ?”
Hai người đối chọi gay gắt, trong không khí cọ xát ra tia lửa kịch liệt.
Lúc này “Thịch thịch thịch” tiếng gõ cửa vang lên, đánh vỡ bầu không
khí giằng co.
Không nghĩ tới nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến, người tới lại là Cung
Hiền Anh một thân mát lạnh hoạt bát.
Lãnh Tư Thần mày nhíu lại, cô tới làm cái gì?
Còn chưa phản ứng lại, Cung Hiền Anh đột nhiên thân mật mà mở
miệng nói: “Thân ái, anh khỏe chưa!”
Hai người, cô gái minh diễm động lòng người, người đàn ông lãnh khốc
trầm tĩnh, sự kết hợp tuấn nam mỹ nữ, nhìn sao lại đẹp mắt đến vậy.
Xem ra cô rốt cuộc có thể thanh tịnh một chút.
Hạ Úc Huân nhẹ nhàng thở ra, vọt qua một bên, vừa định thức thời mà
lui ra ngoài, liền nghe được Lãnh Tư Thần gầm nhẹ một tiếng: “Ai cho
phép cô rời đi!”
Hạ Úc Huân bất đắc dĩ, chỉ đành đứng lại làm bóng đèn.
“Cô tới làm cái gì?” Lãnh Tư Thần sắc mặt không vui quét mắt nhìn
Cung Hiền Anh không mời mà đến kia.Cung Hiền Anh ngồi xuống bên
mép giường anh, đưa lưng về phía Hạ Úc Huân, dùng ánh mắt hung tợn
lườm anh.