chủ động làm chút chuyện giúp tôi phân tán lực chú ý.” Lãnh Tư Thần
không chút bủn xỉn mà trắng trợn khen.
“Phải không?” Ngẫm lại xác thật là như thế, lúc ấy cô một lòng đều ở
trên người anh, anh chỉ nhíu mày một cái, cô đều sẽ khẩn trương đến không
chịu được.
“Cô không muốn biết cô ấy làm gì sao?” Lãnh Tư Thần sâu kín hỏi.
Hạ Úc Huân trong lòng lộp bộp một chút, hiển nhiên nhớ lại hình ảnh
nào đó, cũng may ánh đèn tối tăm dấu đi hai má đỏ ửng của cô……
Cô kiên quyết quay đầu đi, nói: “Không có hứng thú biết.”
Trong khoảng thời gian ngắn hai người đều không nói chuyện, trong
phòng là trầm mặc đè nén.
Không biết qua bao lâu, Lãnh Tư Thần đột nhiên mở miệng nói: “Tiểu
Hoa……”
“Làm sao vậy?”
“Cô có thể hay không……”
“Cái gì?”
“Hôn tôi một cái.”
“Hả?!” Hạ Úc Huân tuyệt đối không dự đoán được người này cư nhiên
sẽ đưa ra yêu cầu vô lễ như vậy.
Lãnh Tư Thần khó chịu hừ hừ vài tiếng, ủy khuất nói:“Bà xã tôi mỗi lần
đều là làm như vậy để giúp tôi giảm đau……”