thể thiên tài mà đem lời thô tục cùng thể văn ngôn hỗn tạp dùng chung với
nhau, hiệu quả kia thật sự là……
Bất quá, giờ này khắc này, nhìn cô vì mình mà oán giận, ngay cả tay cô
giơ chai rượu nhỏ thô lỗ mắng chửi người, anh cũng cảm thấy đặc biệt đáng
yêu.
Ai cũng không nghĩ tới phía sau Lãnh Tư Thần còn có người, Hàn Bân
tất nhiên cũng không biết, cho nên mới không thể hiểu được mà té ngã như
vậy, phù phù một tiếng không cam lòng mà ngã xuống.
Vốn tưởng rằng chuyện cứ như vậy kết thúc, Hạ Úc Huân đang muốn đi
xem kẻ điên bị nện ngất thế nào, lại đột nhiên có người thanh niên không
biết từ nơi nào chạy ra, bay lên một chân hướng Hạ Úc Huân đá tới.
Hạ Úc Huân ngã ngửa người về phía sau, nhanh chóng né tránh, thần sắc
sững sờ, cước pháp kia nhìn rất quen mắt a!
Thình lình xảy ra biến cố khiến cho cảnh sát vốn dĩ muốn nhân cơ hội
vọt vào lại sôi nổi lui trở ra.
Sao tên kia cư nhiên còn có đồng lõa, trên người hắn cũng sẽ không cột
bom chứ? Mặc áo khoác thật đúng là khó nhìn ra.
Cậu thanh niên đột nhiên xuất hiện kia nâng Hàn Bân dậy, kêu thảm:
“Anh! Anh! Anh tỉnh lại đi!”“Cô gái đáng chết! Tôi muốn mạng cô!” Cậu
thanh niên hai tròng mắt bốc hỏa, không nói hai lời liền phẫn nộ tấn công.
“Ai?” Sao không nói một tiếng liền đấu võ, Hạ Úc Huân cuống quít chạy
trốn.
Cô chạy bên này lại chạy bên kia, khắp nơi linh hoạt mà né tránh.