“Đem cái này thay đi.” Lãnh Tư Thần ném cho cô một cái túi.
“Anh mua quần áo khi nào?” Hạ Úc Huân cào cào đầu có chút kinh
ngạc.
“Buổi tối có mộtcuộc xã giao.”
“Tôi đây……”
“Cùng nhau.”
“A? À……” Hạ Úc Huân vốn là muốn nói cô ở trong xe chờ anh như
trước đây, không nghĩ tới anh cho cô đi cùng.
Sao lại cảm thấy anh có chút quái quái, là ảo giác sao?
-
“Cô rốt cuộc xong chưa?” Lãnh Tư Thần đứng ở bên ngoài toilet không
kiên nhẫn mà thúc giục.
“À, lập tức ——” Hạ Úc Huân vội vội vàng vàng mà từ toilet một chân
nhảy ra, còn có một chiếc giày cao gót chưa mang xong.
Một chiếc váy tiểu công chúa đáng yêu tôn cả người cô lên hệt như một
búp bê tinh xảo phương tây, cổ áo cắt may hình chữ V ôm sát người cô
khiến cho ngực cô tuy rằng không lớn nhưng hình dạng đẹp đẽ thoạt nhìn
cũng có vài phần nữ tính.
Chỉ là……
“Hạ Úc Huân, cô thật sự đủ rồi!”
Lãnh Tư Thần hết thuốc chữa mà liếc nhìn cô một cái, vài bước đi qua,
đoạt lấy chiếc giày trong tay cô, sau đó hơi hơi cúi người mang vào cho cô,