“Fuck! Anh liền biết! Đây là âm mưu của anh ta! Âm mưu em nhìn
không ra sao? Hạ Úc Huân em có phải đồ ngốc không hả?
Em nếu tiếp tục ở đó nữa, bước tiếp theo anh ta tuyệt đối sẽ dùng mọi
cách cám dỗ em.
Em nếu có tự tin đối với sự hỏi han ân cần ôn nhu săn sóc chỉ xem anh ta
như cục đá, dùng khổ nhục kế với em có thể thờ ơ, anh ta cởi hết nằm trên
giường em đều không phản ứng, vậy em cứ yên tâm lớn mật mà tiếp tục ở
lại nơi đó đi! Anh tuyệt đối không ngăn cản em!” Âu Minh Hiên kích động
nói.
Hạ Úc Huân: “……”
“Làm không được có phải hay không? Làm không được thì nhân lúc còn
sớm lăn về đây cho lão tử! Chút đẳng cấp aasyu của em ở trước mặt anh ta
quả thực không đủ nhìn! Anh đây là muốn nước ấm nấu ếch hiểu hay
không? Tin tưởng anh, anh sẽ không lừa gạt em, cùng là đàn ông, trong
lòng tên kia suy nghĩ cái gì, anh hiểu thấu hết!”
“Nhưng……”
“Anh biết em lo lắng cho Tiểu Bạch, tạm thời nhẫn nại một chút, nhanh
chóng trở về cùng luật sư thương lượng phương án, em không phải có thể
nhanh chóng đón Tiểu Bạch về đó sao!”
“Em đã biết, em lập tức liền trở về.”
“Được, em nhanh lên, anh liền sắp xếp cho em gặp mặt luật sư.”
Hạ Úc Huân vốn đang có chút do dự cùng luyến tiếc, một cuộc điện
thoại của Âu Minh Hiên, cô lại lần nữa tàn nhẫn hạ quyết tâm.