“Ha! Bạn bè……” Lãnh Tư Thần run rẩy bả vai cười nhẹ, ngay sau đó
bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm cô, gằn từng chữ một nói: “Hạ Úc
Huân, em thật sự biết ý nghĩa của hai chữ bạn bè chứ?
Ý nghĩa là về sau em sẽ cùng người đàn ông khác ở bên nhau, em sẽ kêu
hắn là ông xã, Tiểu Bạch sẽ gọi hắn là ba, em sẽ cùng hắn nắm tay, ôm, làm
tình, sinh con cho hắn!
Ngày nào đó, ở trên phố gặp được, em một tay dắt con trai, một tay nắm
tay người đàn ông kia, hướng anh nói một tiếng, thật trùng hợp Lãnh tiên
sinh……
Đây là bạn bè!
Hạ Úc Huân, đây là bạn bè!
****** em cư nhiên nói muốn cùng anh làm bạn bè! Đi ****** bẹn bè!
Hạ Úc Huân, em là người phụ nữ của anh, là bà xã anh, là vợ anh! Là của
anh! Là của anh……”
Hạ Úc Huân rốt cuộc dùng sức tránh thoát anh, kích động nói: “Như vậy
có cái gì không đúng? Tôi sẽ nỗ lực quên quá khứ, một lần nữa bắt đầu, anh
cũng có thể thử tiếp thu người khác! Không thử sao biết không khả năng?
Vì cái gì anh nhất định phải cố chấp như vậy! Nhất định phải làm cho
lưỡng bại câu thương!”
Cô gào thét lớn, nói cho anh nghe, càng như là nói cho chính mình nghe.
“Thử tiếp thu người khác……” Lãnh Tư Thần khóe miệng vô cùng chua
xót.
Còn có cái gì đau khổ hơn so với việc cô gái mình thương yêu đẩy mình
cho một cô gái khác.Vì cái gì?