Lãnh Tư Thần say như chết mà nằm ở trên giường, vẫn luôn thần trí
không rõ không ngừng nỉ non.
“Tiểu Huân……”
“Tiểu Huân đừng đi…… Đừng rời khỏi anh……”
“Tiểu Huân…… Anh rất nhớ em……”
Lâm Tuyết mặt đầy ngạc nhiên mà nhìn người đàn ông nằm trên giường
nói mớ, không nghĩ tới Lãnh Tư Thần luôn lạnh nhạt cứng rắn không gì
làm không được cư nhiên sẽ có một mặt yếu ớt bất lực như vậy……
Tiểu Huân, chính là cô gái mà Lãnh Tư Thần âu yếm trong truyền thuyết
sao?
Cô gái kia là điều cấm kỵ của Lãnh Tư Thần, tin tức có liên quan đến cô
ấy, tất cả người biết rõ sự tình đều giữ kín như bưng, ngay cả tên cũng chưa
ai biết.
“Tiểu Huân……” Lãnh Tư Thần đột nhiên mở to mắt, ngơ ngẩn mà nhìn
cô, giống như nhìn thấy bảo vật trân quý nhất, thật giống như cô chính là
toàn bộ thế giới của anh.
Lâm Tuyết bị ánh mắt như vậy nhìn đến cả trái tim hung hăng va chạm
một chút, vẻ mặt hoảng hốt mà cúi người qua, ôn nhu nói: “Đúng…… Em
là Tiểu Huân……”
Tuy rằng rất mạo hiểm, nhưng cơ hội như vậy, bỏ qua có thể sẽ không có
nữa!
Cô thật sự yêu người đàn ông trước mắt này, cô dùng hết toàn lực bảo vệ
cho lần đầu tiên, chỉ muốn giao cho anh……