Nhìn khuôn mặt nhỏ ngây thơ vô tội của con, Hạ Úc Huân cư nhiên
không cách nào phản bác.
Cô có phải nên dạy dỗ con trai cái gì là nam nữ phân biệt hay không?
Từ nhỏ đến lớn loại vấn đề này đều là tự cậu lĩnh ngộ, cô còn chưa từng
nhọc lòng qua, nhất thời cũng không biết nói thế nào……
“Tương Nhu, chú mau dịch qua bên cạnh một chút, cẩn thận, đừng động
vào miệng vết thương.” Tiểu Bạch thúc giục.
Lãnh Tư Thần dừng một chút, tựa hồ phản ứng không kịp, cuối cùng rất
nghe lời con trai dịch qua một góc giường.
Hạ Úc Huân nhìn không ra tới hơn phân nửa giường, bởi vì xác thật là
quá buồn ngủ, trước đó lại vẫn duy trì tư thế nằm sấp ngủ trong chốc lát,
toàn thân eo đau lưng nhức, lúc này lại trên giường vừa lớn vừa thoải mái
trong mắt cô thoạt nhìn quả thực vô cùng dụ hoặc, vì thế cũng không kiêng
kị nhiều, trực tiếp cởi giày nằm trên đó.
Giường xác thật rất lớn, Hạ Úc Huân nằm sát mép giường, khoảng cách
giữa cô và Lãnh Tư Thần ít nhất còn có thể cho một người ngủ.
“A, Tiểu Bạch, con cũng lại đây ngủ đi!” Hạ Úc Huân nghĩ nghĩ nói.
“Không cần, con sợ không cẩn thận đụng tới miệng vết thương của
Tương Nhu.” Tiểu Bạch xua tay.
Hạ Úc Huân còn muốn nói cái gì nữa, kết quả vừa dính vào gối ý thức
liền bắt đầu dần dần mơ hồ, đặc biệt quanh quẩn tràn đầy hơi thở đã từng
khiến cô vô cùng an tâm, quả thực chính là thuốc ngủ hiệu quả nhanh, một
giây trước còn cùng Tiểu Bạch nói chuyện, một giây sau liền ngủ ngon
lành……