lực đến cơ hồ nổi điên, nhưng giờ phút này, đơn giản là bên cạnh có thêm
một người, tất cả đều không giống nhau.
“Cám ơn.”
“Em không cự tuyệt với anh, đã là cảm tạ lớn nhất của anh rồi.”
“……”
Sau một lát trầm mặc, Hạ Úc Huân đột nhiên nhớ tới hỏi: “Đúng rồi, anh
cùng Lương Khiêm đều ở đây, Tiểu Bạch đâu?”
“Đưa đến chỗ chị Nguyệt của em rồi.” Lãnh Tư Thần trả lời.
Hạ Úc Huân nghe vậy kinh ngạc ngẩng đầu nhìn anh.
Lãnh Tư Thần cau mày, nói: “Như thế nào? Cảm thấy anh uống lộn
thuốc?”
“……” Cô xác thật là nghĩ như vậy, Tiểu Bạch với anh như Thượng
Phương Bảo Kiếm, anh khẩn trương như cái gì, đem trong nhà đều sắp biến
thành ngục giam, lúc này như thế nào chịu dễ dàng đem người đưa đến địa
bàn của cô?
Lại qua nửa giờ, cửa phòng giải phẫu rốt cuộc mở ra, một vị bác sĩ đi ra.
Hạ Úc Huân lòng tràn đầy hy vọng nghênh đón, đến khi, lại là một tờ thư
thông báo bệnh tình nguy kịch.
“Tình hình hiện tại của người bệnh rất nguy cấp, mời người nhà bệnh
nhân chuẩn bị tâm lý thật tốt……”
Thân thể Hạ Úc Huân mềm nhũn, thiếu chút nữa tê liệt ngã xuống, cũng
may phía sau có một cánh tay vững chắc đỡ cô, ôm vào lòng.