Thẩm Diệu An nói giống như một quả bom hạng nặng rơi xuống, yên
tĩnh ngắn ngủi xung quanh tức khắc nổ tung.
Chẳng lẽ Thẩm đại thiếu gia nói chính là thật sự?
Đừng nói, nhìn kỹ, Lâm Tuyết cùng vị đại tiểu thư này thật sự là có điểm
giống, chỉ là khí chất kém rất lớn.
Chẳng lẽ…… Lãnh Tư Thần thật sự đối với Nam Cung tiểu thư có tâm
tư như vậy?
Dù sao hành động vừa rồi của anh thật sự là quá ái muội, cho dù anh từ
đầu tới đuôi đều mặt lạnh một chữ cũng chưa nói.
Nếu Lãnh Tư Thần cũng gia nhập cuộc đua mà nói, bọn họ chẳng phải là
càng không có hy vọng sao?
Bất quá, với tính tình bênh vực người mình của Nam Cung Lâm, e là
tuyệt đối sẽ không để con gái mình đi làm mẹ kế cho người khác!
Hôm nay thật đúng là xem một vở kịch! Sau này hơn nửa tháng trà dư
tửu hậu cũng không sợ không có chuyện hàn huyên……
Đối mặt với vẻ khiêu khích đắc ý hả hê của Thẩm Diệu An, Lãnh Tư
Thần bước chân không ngừng, giống như không nghe được lập tức đi đến
trước mặt con trai, sau đó trực tiếp nắm tay con trai đi đến khu đồ ăn.
Tiểu Bạch được ba dắt, quay đầu nhìn Thẩm Diệu An sắc mặt khó coi bị
Lãnh Tư Thần làm lơ phía sau, khuôn mặt nhỏ siết chặt hết mức, nói: “Mẹ
là mẹ ruột của con! Không phải mẹ kế!”
“Đương nhiên, điểm này ai cũng thay đổi không được.” Lãnh Tư Thần
lập tức phụ họa.