Lúc nhìn thấy cô gái tối ngày hôm đó xông vào nhà, cậu nhóc tức khắc
hiểu được đã xảy ra cái gì, vì thế thở dài, rót cho anh một ly sữa bò, sau đó
dùng tay nhỏ vỗ vỗ bờ vai anh an ủi nói: “Tương Nhu, chú đừng lo lắng,
mẹ không thích phụ nữ.”
Lãnh Tư Thần tiếp nhận sữa bò, nghe lời con trai nói lúc này mới thoáng
dịu đi sự bực bội trong lòng.
Xem ra, anh cần phải áp dụng biện pháp rồi.
Con người thâm thúy như hố sâu rét lạnh của người đàn ông lẳng lặng ấp
ủ trong chốc lát, sau đó, nhìn về phía con trai bảo bối đang thong thả ung
dung ăn món ngọt.
Bị nhìn chằm chằm cậu nhóc chớp đôi mắt một cái, liếm liếm khóe
miệng, hỏi: “Làm sao vậy Tương Nhu?”
“Bảo bối, chúng ta hiện tại cần phải đứng cùng một chiến tuyến.” Vẻ mặt
Lãnh Tư Thần vô cùng nghiêm túc: “Cho dù con muốn thay mẹ con tìm
người đáng giá để phó thác, cũng tuyệt đối không thể là những người này,
những người này đều không đủ tư cách, bọn họ không xứng với mẹ con!”
Kỳ thật Lãnh Tư Thần chân chính muốn nói là, trên đời này chỉ có chú
mới có thể xứng đôi với mẹ con thôi.