Hạ Úc Huân quả thực bị anh làm cho tức giận đến ngây ngẩn cả người,
nửa ngày sau bộc phát nói: “Anh mới ngốc! Lãnh Tư Thần anh còn có tiết
tháo hay không! Gạt người còn gạt đến đương nhiên như vậy! Anh có phải
là đàn ông không vậy hả!”
“Anh đương nhiên là đàn ông, là một người đàn ông yêu em sâu sắc.”
Ánh mắt người đàn ông sâu lắng như đại dương.
“……” Dưới ánh mắt như vậy, cô cầm lòng không được mà không lên
tiếng.
“Tiểu Huân, đừng nói với anh cái quỷ quái gì làm bạn bè, anh đã sớm nói
không có khả năng, quá khứ không có khả năng, hiện tại không có khả
năng, tương lai càng không thể có khả năng.” Lãnh Tư Thần nói, dừng một
chút, gằn từng chữ: “Bởi vì, người anh chân thành yêu thương, không cách
nào có thể làm bạn được. Cho dù nhìn bao nhiêu lần, đều luôn muốn có
được.”
Cho dù nhìn bao nhiêu lần, đều luôn muốn có được ……
Những lời này vượt qua thời gian và khoảng cách thẳng tắp xuyên thấu
vào lòng cô…
Những lời này, cô sao có thể không bị đồng cảm như bản thân mình cũng
từng trải qua, lúc năm đó thử từ bỏ anh.
Cô trầm mặc, đột nhiên cúi đầu cười một tiếng: “Cái gì người chân thành
yêu thương…… Tôi chết mới 5 năm anh không phải vui vẻ với người mới,
kết hôn một lần nữa? Nếu Tiểu Bạch không xuất hiện, nếu anh không phát
hiện tôi tồn tại, lúc này anh không phải cũng đã kiều thê trong ngực đến
phong lưu khoái hoạt sao! Như bây giờ ở trước mặt tôi giả vờ thâm tình,
Lãnh Tư Thần, anh không cảm thấy dối trá sao?”