Anh duy nhất cảm tạ cô chính là cô đuổi những phóng viên kia đi, đóng
cánh cửa lại.
“Cùng lắm thì…… Tôi chết cùng với anh……” Hạ Úc Huân nói rồi hắc
hắc cười một tiếng: “Tôi có thể xem là chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ
cũng phong lưu……”
Vừa mới dứt lời, con số trên đồng hồ đếm ngược chợt ngưng nhảy lên.
Hạ Úc Huân đùa nghịch phá gỡ thứ gì đó, không thể tin nổi nói: “Người
phụ nữ này là đồ ngốc sao? Loại đồ chơi thấp cấp này đã loại bỏ mấy thế
kỷ, cũng mệt cho cô ấy có bản lĩnh tìm ra tới!”
Lãnh Tư Thần mới vừa khôi phục hành động liền một tay đem cô ôm lên
đùi mình, hôn một trận không dứt.
Hạ Úc Huân hoàn toàn bị tình huống bất ngờ làm mê muội, nói
“Tổng…… Tổng giám đốc…… Lãnh Tư Thần! Anh làm gì nậy!”
Cô giãy giụa muốn né tránh, vết thương ở bụng bởi vì động tác giãy giụa
bị tác động, đau đến mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Vừa rồi bởi vì không khí quá căng thẳng vẫn chưa cảm thấy, lúc này toàn
bộ đau đớn đều bộc phát lên.
“Cô chẳng lẽ muốn tôi chjam vào người phụ nữ kia? Hả?” Thanh âm
Lãnh Tư Thần đặc biệt khàn khàn.
Rốt cuộc là chuyện như thế nào?
“Chẳng lẽ…… Người phụ nữ kia hạ dược cho anh?” Hạ Úc Huân rốt
cuộc phản ứng lại, đột nhiên cảm thấy bi ai, nói: “A, Lãnh Tư Thần, ở trong
lòng anh, Hạ Úc Huân tôi chỉ xứng làm công cụ cho anh dập tắt lửa có phải
hay không?”