Lãnh Tư Triệt vội vàng nói: “Anh, không cần, người kia hiện tại liền ở
công ty. Em nghĩ anh ta đột nhiên tới cửa viếng thăm, vô cùng có khả năng
là vì châu báu kia. Nếu không phải đột nhiên anh ta tìm tới, em căn bản sẽ
không nghĩ đến anh ta……”
Cư nhiên khéo như vậy? Chỉ sợ không phải trùng hợp đi…… Nhưng anh
không có thời gian nghĩ nhiều.
“Đã biết, anh lập tức liền qua.”
Lãnh Tư Thần cúp điện thoại, nhìn về phía Hạ Mạt Lâm, nói: “Bác trai,
đã có tin tức về nguồn máu, cháu sẽ nhanh chóng cho người mang đến.”
Nói xong cuối cùng liếc mắt nhìn hướng phòng bệnh một cái, nhanh
chóng chạy về công ty.
-
“Đùa giỡn cái gì, người đàn ông kia bốn mươi ba tuổi? Vậy mà chẳng
khác nào mới ba mươi ba tuổi! Thật sự rất đẹp trai a! Rất có cảm giác!”
“Đó là đương nhiên! Người ta là đại Boss tập đoàn Thiên Lâm! Quả
nhiên vẫn là đàn ông trưởng thành có ý vị a! Cô xem đôi mắt anh ấy kìa,
thật xinh đẹp!”
“Trời a! Con ngươi màu tím, thâm thúy mê người, câu hồn nhiếp
phách……”
“Đừng nhìn, Lãnh tổng đã trở lại!”
Mấy nữ nhân viên hoa si như con chuột nhìn thấy mèo khẩn trương quay
trở về vị trí.
Phòng tiếp khách, Nam Cung Lâm ăn mặc một thân hưu nhàn nhìn thấy
Lãnh Tư Thần chật vật tới rồi, tà khí mà nhếch khóe miệng, nói: “Mười