cùng nguy hiểm, khiến cảnh báo trong đầu cô đều vẫn luôn vang lên không
ngừng.
Lãnh Tư Thần thở nhẹ, ánh mắt màu đỏ tươi, như dã thú gắt gao nhìn
chằm chằm cô.
Hạ Úc Huân dựa lưng vào cửa, chớp đôi mắt, có chút khẩn trương mà
nuốt nước bọt, hỏi: “Anh…… Anh làm cái gì……”
Không phải cô sợ, thật không phải cô sợ, thật sự là giờ phút này Lãnh Tư
Thần quá đáng sợ, nếu đổi lại là người khác làm không tốt hiện tại đã quỳ
xuống dưới Lãnh Tư Thần.
Lãnh Tư Thần một bàn tay chống trên đỉnh đầu cô, thần sắc táo bạo mà
kéo cổ áo ra, ánh mắt lạnh xưa nay chưa từng có, gằn từng chữ một mà nói
với cô: “Nghiêm túc kết giao?”
“Ách……” Hạ Úc Huân sửng sốt, phục hồi tinh thần lại anh là đang lặp
lại lời Thẩm Diệu An trước đó nói với cô. Anh sẽ không phải tất cả đều
nghe được chứ?
Lãnh Tư Thần nắm cằm cô, nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ của cô, tiếp
tục ngữ tốc thong thả nói: “Lấy kết hôn làm tiền đề nghiêm túc kết giao,
hử?”
Hãn, quả nhiên là tất cả đều nghe được……
Hạ Úc Huân vô ngữ, nói: “Đó là anh ta nói, không liên quan đến tôi…”
“Sinh hai đứa nhỏ……” Lãnh Tư Thần tiếp tục nói, ngữ khí càng ngày
càng nguy hiểm.
Hạ Úc Huân cơ hồ đã cảm giác được gió lốc cấp mười hai từng chút quét
qua mặt mình.