Cư nhiên đuổi em đi, không có ánh sáng và nhiệt độ của em, hai người
các người đơn độc ở chung, tẻ ngắt không lạnh chết mới là lạ!
Trên thực tế, thật sự bị Hạ Úc Huân đoán trúng, Âu Minh Hiên ra sức
đến miệng khô lưỡi khô, Tần Mộng Oanh vẫn nhàn nhạt trước sau như một.
Cuối cùng, các loại đại chiêu của anh toàn bộ khai hỏa hy vọng buổi tối
có thể ở lại qua đêm, kết quả……
Bị cự tuyệt!!!
Âu Minh Hiên: “Thật sự không thể sao? Anh có thể ngả ra đất ngủ! Anh
chỉ là muốn bên cạnh Niếp Niếp nhiều hơn!”
Tần Mộng Oanh: “Xin lỗi, không tiện.”
Âu Minh Hiên: “Anh ngủ sô pha phòng khách!”
Tần Mộng Oanh: “Sô pha hôm trước bị chó nhà hàng xóm gặm hỏng
rồi.”
Âu Minh Hiên: “……” Anh muốn đi cắn chết con chó kia!
Âu Minh Hiên: “Vậy anh ngủ trên nóc nhà, vừa lúc bên này hoàn cảnh
tốt, có thể ngắm trăng sao!”
Tần Mộng Oanh: “Dự báo thời tiết nói đêm nay có mưa.”
Âu Minh Hiên: “……” Đây là vì cái gì! Chẳng lẽ vận khí anh đều ở lần
trước dùng hết rồi sao? Chẳng lẽ vận số anh đã hết!
……
Hạ Úc Huân tắm rửa xong lại gội đầu đã là hơn một giờ.