ma……
“Anh phải để cho tôi suy nghĩ kỹ lưỡng chứ!” Hạ Úc Huân hít sâu một
hơi, nỗ lực bảo bản thân bình tĩnh lại, đồng thời đại não nhanh chóng
chuyển động.
“Năm……”
“Bốn……”
“Ba…”
“Hai……”
“Một……”
Rốt cuộc, mười con số đã đếm xong rồi, hai tay Lãnh Tư Thần gắt gao
tạo thành quyền, dấu đi vẻ khẩn trương chợt lóe qua trong con ngươi,
giương mắt nhìn cô gái trước mặt, hỏi: “Nghĩ kỹ rồi chứ?”
Hạ Úc Huân cũng ngẩng đầu lên, đôi mắt tím thanh triệt lóa mắt đối diện
con ngươi lạnh như ánh trăng của anh, mắt tím kia có loại được ăn cả ngã
về không khiến anh kinh hãi cùng bất an.
Cô mở miệng, thong thả lại kiên định, nói: “Nghĩ kỹ rồi, chuyện này tôi
đã quyết định, sẽ không thay đổi. Anh nếu muốn phát cứ phát, anh dám
phát giấy hôn thú, tôi liền dám phát đơn khởi tố ly hôn, cùng lắm thì cá
chết lưới rách. Lãnh Tư Thần, anh cho rằng tôi vẫn còn là Hạ Úc Huân năm
đó để cho anh ức hiếp sao?”
-
Sau một lúc lâu, hai người đã trở lại.