Hạ Úc Huân tùy ý nhìn hai người đàn ông lôi lôi kéo kéo rời khỏi sân,
đem thịt nước đã nguội lạnh trong tay đặt lên vỉ nướng BBQ nóng hổi, sau
đó như vừa mới chết một lần toàn thân thoát lực mà đem trọng lượng cả
người đều nghiêng dựa vào vai Tần Mộng Oanh, nói: “Chị Mộng Oanh ô ô
ô……”
“Làm sao vậy? Lại chịu thiệt gì à?” Tần Mộng Oanh hỏi.
Hạ Úc Huân ngấn lệ, đáp: “Vì sao phải dùng cái từ ‘ lại ’ này!”
Tần Mộng Oanh bật cười, xem phản ứng này, quả nhiên là lại chịu thiệt.
“Tên kia âm hiểm chết được! Chị biết anh ta làm thế nào để uy hiếp em
không?” Hạ Úc Huân căm giận mà dùng sức đập bàn một.
“A, để chị đoán xem a…… Uy hiếp muốn đánh gãy chân tên đàn ông
cùng em xem mắt?”
“Ô ô ô, chị Mộng Oanh sao lại thông minh như vậy! Ban đầu anh ta nói
muốn đánh gãy chân em, sau đó lại giả mù sa mưa nói cái gì không cam
lòng đánh gãy chân em, cho nên muốn đánh gãy chân người đàn ông kia!”
“Sau đó thì sao?”
Hạ Úc Huân lộc cộc lộc cộc uống nửa chai bia còn lại, hào khí vạn
trượng nói: “Sau đó em đương nhiên sẽ không dễ dàng bị uy hiếp như vậy
rồi! Em liền nói, anh ta đánh cứ đánh, đánh gãy em lại tiếp tục tìm!”
Nói tới đây, Hạ Úc Huân tức khắc lại héo trở lại, ảo não mà đấm ngực
dậm chân, nói: “Nhưng anh ta…… Nhưng anh cư nhiên nói muốn đem
giấy hôn thú của bọn em post lên trên mạng!”
Về phần cái video cuối cùng kia, Hạ Úc Huân thật sự không có mặt mũi
nói ra……