“Bệnh viện Nhân ái phòng bệnh VIP801, nhanh tới! Bằng không sẽ có
tai nạn chết người!”
“Này! Này?”
Mạnh Tiêu Nhiên đầu kia nói không cụ thể đã cúp điện thoại.
Hạ Úc Huân lại gọiqua, bên kia không ai nghe.
Không có biện pháp, cuối cùng đành phải ở giao lộ phía trước quay đầu
xe, chạy về phía bệnh viện Nhân Ái.
Sau khi tìm được phòng bệnh, Hạ Úc Huân đứng ở bên ngoài gõ cửa vài
cái.Mới vừa gõ tam lần, bên trong lập tức có người giữ cửa kéo ra, Mạnh
Tiêu Nhiên vừa thấy cô không nói hai lời lấy tốc độ sét đánh không kịp
bưng tai đem cô kéo vào.
“Nhiệm vụ hoàn thành! Chúng ta biến!” Mạnh Tiêu Nhiên nói xong liền
lôi kéo Thạch Lỗi bên cạnh như một cơn gió rời khỏi phòng bệnh, sau đó
phịch một tiếng đóng cửa phòng.
Trong khoảng thời gian ngắn, phòng bệnh chỉ còn lại Hạ Úc Huân đứng
ở trước giường mặt đầy vẻ khó hiểu, và Thẩm Diệu An nằm ở trên giường
mặt ai oán.
Sắc mặt Thẩm Diệu An thoạt nhìn vô cùng tái nhợt, cả người đều gầy ốm
đi rất nhiều, hoàn toàn không còn phong thái ngày xưa nữa, đôi mắt nhỏ
nhìn chằm chằm cô thật giống như cô là kẻ bạc tình nhất trên đời này……
Hạ Úc Huân căng da đầu chống đỡ ánh mắt quỷ dị như vậy quan tâm
một câu: “Khụ, Thẩm công tử anh bị bệnh sao? Sao lại gầy đi nhiều như
vậy?”
“Cô còn biết quan tâm tôi?” Thẩm Diệu An cười lạnh.