Nam Cung Lâm khẽ cười một tiếng, “Nhìn đôi mắt nhỏ của cậu kìa, hệt
như phi đao. Nếu khẩn trương để ý như vậy, vì cái gì còn muốn cô rời khỏi
công ty? Nắm chặt cùng từ bỏ, không nhất định một hai phải lựa chọn cái
sau. Có lẽ cậu cảm thấy hiện tại cách cậu làm là quyết định tốt nhất, nhưng,
tôi dám cá, một ngày nào đó cậu sẽ hối hận.”
Nam Cung Lâm lại bắt đầu bày ra tư thái tiền bối.
Lãnh Tư Thần cuối cùng bỏ văn kiện trong tay xuống, nhìn về phía Nam
Cung Lâm, gằn từng chữ một nói: “Tôi nghĩ ông hẳn là có chút chuyện
nhầm lẫn, tôi không yêu Hạ Úc Huân, cho nên căn bản đừng nói tới từ bỏ.”
Nam Cung Lâm lập tức hưng phấn mà nói, “Tiểu Thần Thần, tôi phát
hiện tôi càng ngày càng thích cậu, tính tình này quả thực cùng tôi năm đó
không có sai biệt……”
“Bớt ghê tởm đi!” Lãnh Tư Thần nhanh chóng sụp đổ, không thể tưởng
được ngoại trừ Hạ Úc Huân, trên đời này còn có người có thể làm anh mất
khống chế.
“Ha ha! Bất quá, nhìn ra được, tiểu bảo bối thật ra rất thích cậu đấy! Nha
đầu kia, tôi dám khẳng định, cô ấy còn chưa chết tâm.” Nam Cung Lâm
chắc chắn nói.
Lãnh Tư Thần từ chối cho ý kiến, chỉ là, nghe được Nam Cung Lâm nói,
trong lòng không hiểu sao hiện lên chút vui sướng.
“Tôi có thể cam đoan với cậu, tôi sẽ không thương tổn tiểu bảo bối. Tôi
chỉ là cảm thấy cô rất giống một cố nhân của tôi, cho nên mới muốn quan
tâm cô ấy một chút. Hơn nữa, cậu không cảm thấy chúng tôi rất có duyên
sao?” Nam Cung Lâm nói.
“Có lẽ.” Lãnh Tư Thần tuy rằng hồ nghi thật giả trong lời nói của Nam
Cung Lâm, nhưng vẫn tạm thời yên lòng.