Lương Khiêm và Uất Trì Phi theo sau nhìn thấy loại tình huống này sợ
tới mức không nhúc nhích, thở cũng không dám ra một tiếng, cuối cùng
thật cẩn thận mà nhìn Lãnh Tư Thần bên cạnh, lúc này BOSS nhà bọn họ
đã không phải đơn giản bốn chữ “Mưa gió sắp đến” có thể hình dung, bọn
họ dường như nhìn thấy trên đầu anh bay lên một đám mây màu xanh biếc
hình nấm thật lớn……
“Này…… Này…… Tại sao lại như vậy!” Giám đốc phòng khách mặt
đầy sợ hãi, sau một lúc lâu mới phản ứng kịp, cúi người không ngừng liên
tục hướng người bên trong xin lỗi, nói: “Thực xin lỗi thực xin lỗi! Thật sự
xin lỗi! Chúng tôi hình như lầm phòng! Nhị vị xin mời tiếp tục! Tiếp tục!”
Lương Khiêm cùng Uất Trì Phi càng thêm rét lạnh, tiếp tục…… Tiếp tục
cái gì a a a?
Nhưng ngàn vạn đừng như bọn họ nghĩ nha! Trước mắt tới xem, trăm
phần trăm là như bọn họ nghĩ rồi!
Ông trời! Bọn họ quả thực không dám lại đi nhìn mặt BOSS nhà bọn họ!
“Thi tiểu thư, ngài không phải nói khóa cửa phòng ngài đột nhiên mở
không ra sao? Đây…… Đây rõ ràng không phải phòng ngài mà!” Giám đốc
phòng khách một bộ sắp khóc ra.
Thi Molly bĩu môi, mặt không kiên nhẫn nói: “Tôi sao mà biết được, noi
này của anh loanh quanh lòng vòng như mê cung, tôi nhớ lầm phòng cũng
không thể trách tôi a!”
Đại Thi vừa dứt lời, Lương Khiêm cùng Uất Trì Phi lập tức cảm giác bên
người gió lốc dần dần bình ổn.
Nhìn phản ứng của Thi Molly, tình hình bên trong tựa hồ không phải như
bọn họ tưởng?