Xem ra vừa rồi lúc cô chơi cờ là cố tình áp chế.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Lãnh Tư Thần đột nhiên có chút hồ nghi mà nhìn
Âu Minh Hiên một cái.
Âu Minh Hiên còn đang lải nhải nói nhảm, không có chú ý tới ánh mắt
tìm tòi nghiên cứu của Lãnh Tư Thần, nói: “Sức lực nha đầu này quả thực
quá lớn, tôi thật sự hoài nghi cô ấy không phải trúng xuân, dược mà là
thuốc tăng lực! Anh nếu đến chậm một bước, tôi liền phải cắn lưỡi tự sát để
bảo toàn trinh tiết? Nha đầu chết tiệt kia, rõ ràng là chính cô ấy yêu cầu tôi
đánh cô ấy ngất, kết quả tôi mới vừa đi lên, cô ấy thiếu chút nữa đem tôi
đánh hôn mê!”
Nghe đến đó, sắc mặt Lãnh Tư Thần cực kỳ khó coi.
Vừa rồi thấy hai người bọn họ đều bình thường, anh còn tưởng rằng là
mình nghĩ sai rồi, không nghĩ tới cô vừa rồi bị phun thật sự là loại thuốc
này, hơn nữa tựa hồ chỉ một mình Hạ Úc Huân bị phun.
“Em cũng không có biện pháp a, em khống chế không được chính mình
không phải sao?” Hạ Úc Huân lẩm bẩm. Ngữ khí so với ngày thường chậm
đi vài nhịp, rõ ràng là buồn bực nói, nghe lại như Ngô nông mềm giọng,
khiến sống lưng người ta từng đợt tê dại.
Hạ Úc Huân nói xong dùng sức đem cái bàn đập vang, nói: “Hai người
các anh, còn ngẩn ra làm gì nha! Chờ bị bà cô hạ gục sao? Mau tìm đàn ông
lại đây a! Sắp khó chịu chết rồi đây!”
Âu Minh Hiên: “……”
Lãnh Tư Thần: “……”
Hoá ra hai người bọn họ không phải đàn ông? Có hai người cực phẩm
như bọn họ ở đây, cô cư nhiên bảo bọn họ đi tìm đàn ông cho cô……