“Anh cười cái gì?” Hạ Úc Huân bị anh cười đến mức sợ hãi.
Đáng chết, chẳng lẽ là cô gửi sai thứ gì?
Hạ Úc Huân nhanh chóng một lần nữa click mở di động xem, kết quả,
phát hiện hành trình mình gửi cho anh cuối cùng viết một câu —— trước
tiên ngồi xổm trước cửa nhà Lãnh Tư Thần, ắt phải bắt được anh ta, không
mở miệng thì đánh tới khi nhả ra mới thôi.
Ách, đây là lúc cô còn chưa nghĩ đến nhờ Tiểu Bạch hỗ trợ viết ra.
Thôi, cô đã cái gì cũng không muốn nói, hôm nay mặt trong mặt ngoài
thật sự tất cả đều ném hết.
Lãnh Tư Thần mặt mày sung sướng mà nhìn cô, nói: “Phu nhân, em thật
là quá đáng yêu! Bất quá, anh càng hy vọng em ngủ phục anh.”
Thuyết phục? Với mạch não của Lãnh Tư Thần…… Khẳng định là ngủ
phục……
“Đáng yêu cái đầu anh! Lãnh Tư Thần anh tốt nhất nên hết lòng tuân thủ
hứa hẹn, bằng không tôi thật sự sẽ đánh tới khi anh phục mới thôi!”
Không có lựa chọn nào khác, cuối cùng cô vẫn chỉ có thể đáp ứng điều
kiện của Lãnh Tư Thần.
Từ sau hiệp ước không bình đẳng tối hôm đó, Hạ Úc Huân liền bắt đầu
ngay cả tắm rửa cũng phải đem điện thoại dùng màng giữ tươi bao bọc đặt
ở trong phòng tắm, để tránh người nào đó đột nhiên nước sôi lửa bỏng gọi
điện thoại qua ……
“Nghiêm Phó tổng, dự án phía Đông kia anh yên tâm, tôi nhất định sẽ
nghĩ cách, anh kiên nhẫn đợi một chút… A! Khoan đã, điện thoại của