Cô ngủ rồi? Nào có nhanh như vậy liền ngủ?
Trước khi hôn mê một giây, trong lòng Hạ Úc Huân hiện lên một tia dự
cảm không tốt, xong đời, cô tựa hồ là bị chuốc thuốc mê, làm cho hôn
mê……
Cùng lúc đó, tài xế lái xe phía trước phát hiện không thích hợp, hét lớn
một tiếng đi xuống xe.
“Ngươi làm cái gì!!!”
Nhưng, không chờ hắn đi được vài bước, đã đột nhiên bị người đàn ông
từ phía sau xông tới đánh một gậy hôn mê.
“Mau! Đem cô gái này khiêng lên!” Hiện trường ngoại trừ Tô Trừng
Duẫn, không biết khi nào đã xuất hiện thêm hai gã đàn ông dáng người
cường tráng, một gã đội mũ lưỡi trai đen, một gã đeo khẩu trang trắng, hai
người nhìn đông nhìn tây một phen sau đó nhanh chóng đem Hạ Úc Huân
hôn mê từ trong xe kéo ra.
Tô Trừng Duẫn nhìn Hạ Úc Huân mất đi ý thức không có chút năng lực
phản kháng, con ngươi hiện lên một tia đấu tranh, cuối cùng dưới sự thúc
giục của gã mũ lưỡi trai nhanh chóng theo đi lên.
-
Vào phòng.
Gã mũ lưỡi trai cùng khẩu trang động tác nhanh chóng đem Hạ Úc Huân
ném lên giường lớn giữa phòng ngủ, tiếp theo, gã khẩu trang bắt đầu nối
máy camera ở trên người, gã mũ lưỡi trai tức giận mà ôm Tô Trừng Duẫn
đang ngẩn người, đem cậu ném tới bên cạnh Hạ Úc Huân.