“Còn nói không phải ham sắc đẹp! Không phải ham sắc đẹp cô làm gì
quản chuyện vớ vẩn của hắn làm gì, để hắn tự về nhà được rồi!” Thẩm
Diệu An tức giận nói.
“Được rồi được rồi, là tôi ham sắc đẹp, là tôi ham sắc đẹp được chưa!
Mỹ nhân, xin anh làm ơn tránh xa tôi ra một chút được không? Tôi nhìn
anh…… Rất khó chịu có được không?” Hạ Úc Huân thở dốc càng thêm
dồn dập.
Thẩm Diệu An sắc mặt cứng đờ: “Thật sự khó chịu sao? Ngoại trừ khó
chịu, cụ thể còn có chỗ nào không thoải mái? Tôi đã giúp cô gọi bác sĩ, hẳn
là rất nhanh sẽ tới đây!”
“Tôi khát……” Hạ Úc Huân che lại yết hầu, cảm giác mình như một con
cá thiếu nước. “Khát a! Tôi đi rót nước cho cô! Cô chờ!”
Thẩm Diệu An lập tức nhanh chóng nhảy ra phòng khách rót nước cho
cô, sau đó đỡ cô dậy, đem nước đưa cho cô.
Hạ Úc Huân run rẩy tiếp nhận ly, tay không ngừng run rẩy, kết quả tất cả
nước đều hắt lên người mình: “Mẹ kiếp! Cái gì đò chơi chứ! Lần trước tốt
xấu tôi còn có thể động, còn hành động rất nhanh nhẹn, hiện tại đây là thập
hương nhuyễn cân tán sao? Giá trị vũ lực của tôi cư nhiên tới trình độ ngay
cả cái ly cũng bưng không nổi……”
Hạ Úc Huân đang ồn ào, đột nhiên không biết nghĩ đến cái gì, có chút
cảnh giác mà nhìn Thẩm Diệu An một cái.
Cô hiện tại như vậy, hoàn toàn là mặc người ức hiếp, lỡ như Thẩm Diệu
An anh ta……
Thẩm Diệu An nhận thấy được ánh mắt cảnh giác cô cô lập tức liền xù
lông: “Mẹ kiếp! Cô nhìn tôi như vậy làm gì? Tuy rằng cô hiện tại tay trói