Hạ Úc Huân lắc lắc đầu xua tan ý niệm kỳ quái kia đi, tiện tay chọn một
bộ quần áo, cũng không rảnh lo Lãnh Tư Thần còn ở trong phòng, nhanh
chóng ném chăn đem quần áo mặc vào, không quên nhắc nhở: “Cái kia,
ông chủ Lãnh, tiền bạc đã thanh toán xong, lát nữa nhớ bớt chút thời giờ
mau chóng ký hợp đồng a!”
Lãnh Tư Thần lẳng lặng mà dựa trên giường nhìn cô luống cuống tay
chân mặc quần áo, nghe vậy nhàn nhạt nói: “Làm gì đã tiền bạc thanh toán
xong? Em còn hai lần chưa có tiền trả.”
Hạ Úc Huân đang cài nút áo được một nửa, nghe vậy tức khắc cả kinh
xoay đầu nhìn anh, nói: “Anh nói bậy! Anh tối hôm qua rõ ràng……” Bao
nhiêu lần? Cô đều nhớ không rõ bao nhiêu lần! Thực tế mà nói cô còn tặng
kèm rất nhiều lần a!
“Nhưng anh thực sự ra chỉ có một lần.” Lãnh Tư Thần mặt không cảm
xúc mà nói.
“Lãnh Tư Thần…… Anh……” Hạ Úc Huân hai má đỏ ửng: “Anh cái
tên gian thương này!”
Cư nhiên còn có thể như vậy?
“Bất quá, xét thấy em tối hôm qua biểu hiện tốt đẹp, hợp đồng anh vẫn
sẽ chính thức ký, hai lần thiếu kia, em nếu dám quỵt nợ, như vậy hậu
quả……” Lãnh Tư Thần ngữ khí không vui.
“Đã biết! Tôi sẽ không nói mà không giữ lời giống như người nào đó!”
Hạ Úc Huân căm giận mà đem nút còn lại cài xong, không biết nghĩ tới cái
gì, đột nhiên mày nhíu chặt hỏi: “Bất quá, con hai lần kia là khi nào?”
Lãnh Tư Thần nhàn nhạt liếc cô một cái, nhẹ nhàng nói: “Xem tâm trạng
anh đã.”