“Học trưởng…… Học trưởng tôi thực xin lỗi anh…… Tôi thực xin lỗi
anh……” Hạ Úc Huân sắp sửa khóc lên.
“Phốc ha ha ha……” Âu Minh Hiên thật sự là nhịn không được, cười
đến mức ngã lăn trên giường, cô bé ngốc này thật sự là quá đáng yêu, thật
muốn trêu đùa cô thêm chốc lát.
Vì cái gì học trưởng bị chính mình xâm phạm, còn cười vui vẻ đến như
vậy?
“Học trưởng, anh không sao chứ? Không phải là bị kích thích đến mức
tinh thần không bình thường chứ……” Hạ Úc Huân vẻ mặt lo lắng.
Âu Minh Hiên rốt cuộc nhịn cười, hảo tâm nói cho cô chân tướng: “Yên
tâm yên tâm…… Chúng ta chỉ là đắp chăn bong ngủ đơn thuần, cô không
có say rượu bổ nhào vào tôi, cho nên, tôi vẫn còn trong sạch!”
Hạ Úc Huân nghe vậy, đầu tiên nặng nề mà nhẹ nhàng thở ra, sau đó lại
hậu tri hậu giác phát hiện không thích hợp, theo sau cọ một tiếng từ trong
chăn chui ra, hướng về vẻ mặt trêu đùa của Âu Minh Hiên, nghẹn đỏ mặt,
run rẩy ngón tay trừng anh, nói “Âu Minh Hiên! Anh…… Anh chơi tôi!”
“Hiện tại mới biết sao! Đồ ngốc!”
Ngữ khí thân mật của anh làm Hạ Úc Huân nổi da gà, nói: “Chính là,
như thế nào lại khéo như vậy, anh tối hôm qua cũng đi quán bar kia?”
“Cô còn không biết xấu hổ nói chuyện này! Nếu không phải tôi tiện
đường cứu cô, cô đã sớm uống đến già cả mắt mờ, đem một người đàn ông
quái dị bỉ ổi xem như soái ca dốc sức mà chà đạp rồi!”
Nếu không phải ngày hôm qua anh vừa lúc ở đó, lại vất vả nhận ra cô,
anh thật sự khó có thể tưởng tượng được hậu quả.