trước đã, xong nằm nghỉ ngơi, đem cái này chườm lên trán, sẽ thoải mái
hơn một chút.”
“Cô lấy mấy thứ này lúc nào?”
“Vào lúc anh không chú ý.”
Hạ Úc Huân nói xong liền khởi động xe. Vừa lái xe, vừa kết nối điện
thoại với vị bác sĩ tư nhân vốn được Lãnh Tư Thần mời chỉ để bài trí, nói:
“Alo! Bâc sĩ Trương phải không? Lập tức đến công ty một chuyến.”
“Ai a?” Đầu bên kia điện thoại truyền đến thanh âm không kiên nhẫn của
đàn ông, còn có tiếng phụ nữ bất mãn yêu kiều rên rỉ.
“Trợ lý riêng của Lãnh tổng.” Hạ Úc Huân mặt không đỏ tâm không
nhảy mà nói dối.
“Tôi hiện tại không đi được a! Nga, bảo bối…… Em muốn bức điên anh
sao…… Cứ như vậy, tôi cúp máy a!”
Hạ Úc Huân giận quá thành cười, nói: “A, đi không được? Ông làm hao
tốn của công ty mấy vạn lương một năm là để ông nuôi tình nhân sao? Ông
đi không được, tất nhiên có người khác đi được! Lần này không tới, ông về
sau cũng không cần đến nữa.”
Vừa muốn cúp điện thoại, đầu bên kia liền truyền đến thanh âm hoang
mang rối loạn: “Alo alo! Ngài đừng cúp đừng cúp! Tôi đã biết, tôi lập tức
đến ngay, lập tức đến ngay!”
“Cô kêu ông ta tới làm cái gì?” Sau xe truyền đến thanh âm khàn khàn
của Lãnh Tư Thần.
“Để phòng anh mệt chết không ai nhặt xác cho anh.” Thanh âm Hạ Úc
Huân kiềm nén tức giận.