“Đừng đi……”
Mới vừa đi chưa được vài bước, bị Âu Minh Hiên từ phía sau với lên
dùng sức kéo vào lồng ngực.
Hạ Úc Huân sống lưng cứng đờ, “Buông tay! Lại không buông……”
“Cô cắn tôi đi!” Âu Minh Hiên vừa nói ra, lập tức đem câu nói kế tiếp
của Hạ Úc Huân tất cả đều rõ ràng nén ngược lại.
Âu Minh Hiên cằm đáp trên vai cô, sống chết không buông tay.
Anh học ngữ khí của Hạ Úc Huân, u oán nói, “Dù sao tôi vừa rôi đã bị
cô đâm cho cằm trật khớp, dù sao tôi hiện tại sốt cao không thôi, sắp sửa
chuyển thành viêm phổi, dù sao tôi vẫn thích nhất tiểu học muội chỉ biết là
Lãnh Tư Thần sinh bệnh, chỉ biết là công ty Lãnh Tư Thần sắp phá sản, lại
không biết tôi cũng rất khổ sở thê lương……
Hiện tại, cô còn muốn cắn chết tôi…… Không sao, cô cắn đi! Dù sao cô
đã không cần tôi, tôi sống cũng không có ý nghĩa gì……”Giây tiếp theo,
Hạ Úc Huân đột nhiên xoay người lại, một phen ôm lấy thân thể Âu Minh
Hiên, bả vai kịch liệt run rẩy.
Âu Minh Hiên hoàn toàn bị phản ứng của cô làm cho ngây ngẩn, nói:“Hạ
Úc Huân, cô làm cái gì? Liền tính bị tôi làm cho cảm động, cũng không
cần……”
Nói phát hiện không thích hợp, nâng mặt cô lên vừa thấy, nha đầu kia thế
nhưng vô thanh vô tức mà khóc đến nước mắt đầy mặt.
Trái tim Âu Minh Hiên giống như bị một con cây sắt đóng chặt, nói:
“Này, cô…… Hạ Úc Huân, cô khóc cái gì mà khóc! Tôi còn chưa khóc a!
Cô đủ rồi a! Không được khóc! Lại khóc tôi đánh cô!”