Cô không phải sợ trái tim nhỏ của mình không chịu nổi loại đảm nhiệm
này, mà là sợ đánh thức người đàn ông bên cạnh đem cô trở thành gối ôm
mà ôm vào lòng.
Môi anh cư nhiên cách da thịt cô chỉ có 0,0001mm, khoảng cách không
thể xem nhẹ.
Còn có tay phải anh từ sau lưng vươn qua, ôm eo cô, càng quan trọng là
tiến vào áo ngủ của cô, tay trái trực tiếp dán trên bụng cô!
Làm bậy a!!!
Ngực mềm mại trực tiếp chống vào ngực anh, da thịt thân mật tương dán
như vậy, cô có thể rõ ràng mà cảm nhận được tim anh đập ôn hòa bình tĩnh
cùng tim cô lung tung rối loạn hình thành sự đối lập rõ nét.
Hạ Úc Huân nỗ lực dịch ra sau, muốn cách xa anh một chút, nhưng, tay
bên hông lập tức theo bản năng mà càng thêm thắt chặt, thân mình cô chỉ
có thể không phản kháng mà trực tiếp rơi vào trong ngực ấm áp của anh.
Không nên không nên a! Lại như vậy nữa, tim cô sẽ nhảy ra cổ họng
mất, phổi cô sắp sửa phế bỏ không thể hô hấp!
Hạ Úc Huân tả động hữu động, thượng động hạ động……
Giây tiếp theo, Lãnh Tư Thần đột nhiên cúi đầu cọ cọ mũi cô, mơ mơ
màng màng mà nỉ non, “Yên tâm…… Về sau anh sẽ không bao giờ rời
đi…… Mặc kệ vì cái gì đều sẽ không……”
Vì thế, Hạ Úc Huân bất động, nhưng đại não cũng hoàn toàn chết máy.
Hình như là vì khen thưởng cô ngoan ngoãn nghe lời, Lãnh Tư Thần lại
theo bản năng mà ngậm lấy môi cô trấn an hôn nhẹ, nói: “Ngoan, ngủ
đi……”