bình tĩnh kiềm chế.
Bởi vì, một khi cô biểu hiện ra một chút ít tình cảm bản thân, cô liền
hoàn toàn thua.
Hai tháng sau, anh liền phải về nước, bọn họ chia tay trong hoà bình.
Anh phất ống tay áo không mang theo một đám mây, lại để lại trong
bụng cô một sinh mệnh nho nhỏ.
Sinh mệnh nhỏ này, anh vĩnh viễn sẽ không biết nó tồn tại.
Anh vẫn luôn cho rằng biện pháp an toàn của anh làm rất khá, lại quên
mất một lần uống say kia, anh không có làm bất cứ biện pháp an toàn nào.
Lúc cô phát hiện chính mình mang thai Lạc Lạc, anh sớm đã rời khỏi cô
hai tháng.
Cô là cô nhi, dựa vào một vị lão tổng công ty giúp đỡ đi từng bước một
đến vị trí ngày hôm nay.
Từ nhỏ cô đã rất muốn có một người thân nhưng không có bất cứ ai, cô
cảm thấy đây là lễ vật trời cao cho cô. Cho nên, cô không quan tâm, tùy
hứng mà lựa chọn lưu lại đứa nhỏ này.
Ngày có Lạc Lạc, cô thật sự thấy đầy đủ, thấy rất vui sướng, cô chưa bao
giờ hối hận vì quyết định của bản thân mình.
Tuy rằng sau cô lại chia tay với Âu Minh Hiên, Âu phu nhân vẫn đối với
cô rất tốt, thường xuyên nhiệt tình mà mời cô đi uống trà, thậm chí đối Lạc
Lạc cũng rất tốt. Cô cảm thấy chính mình đã thật sự rất may mắn.
Vào sinh nhật Âu phu nhân, vốn tưởng rằng Âu Minh Hiên sẽ không trở
về, lại ngoài ý muốn nhìn thấy anh xuất hiện.