Sét đánh giữa trời quang cũng không đến mứuc như vậy.
Bna đầu, thực thất vọng thật thống khổ Hạ Mạt Lâm thế nhưng không
phải ba ruột sinh ra mình, nhưng hiện tại, cô nghĩ thông suốt rồi, so với ân
tình hai mươi ba năm dưỡng dục, huyết thống căn bản không là gì.
Cô rốt cuộc hiểu căn nguyên lúc nhỏ mẹ lại thống khổ.
Cô không biết ba ruột cô rốt cuộc là ai, nhưng cô có thể khẳng định hắn
là một tên khốn bội tình bạc nghĩa, nếu không mẹ sẽ không phải đau khổ
như vậy, càng không mang theo cô mà gả cho ba ba.
Cái người thương tổn mẹ, cũng thương tổn ba ba, hừ, cô sẽ không nhận
giặc làm cha.
Có tiền thì như thế nào? Có tiền ghê gớm a?
Người đàn ông kia đoạt mẹ đi rồi, lại không có trân trọng bà, làm hại bà
đau khổ như vậy, ba ba nhất định hận chết người đàn ông kia, cũng khó
trách ông nói nếu chính mình nhận hắn, ông liền sẽ rời đi. Như vậy hai
người sao có thể cùng tồn tại.
Là ba ruột hay ba, cái lựa chọn này, cô căn bản là không cần tự hỏi, cô
đương nhiên là chọn ba cô rồi!
Hạ Úc Huân nhìn di động, do dự có nên gọi cho Lãnh Tư Thần hay
không.
Hiện tại, cô thật sự rất cần một người để nói hết mọi việc.
Hạ Úc Huân phiền não mà đi qua đi lại, vừa quay đầu, tuyệt đối không
nghĩ tới ở chỗ này lại nhìn thấy một người không thể tin được, một người
có quan hệ với Lãnh Tư Thần.