BÀ XÃ TRIỆU ĐÔ MUA MỘT TẶNG MỘT - Trang 191

gì, đi sau một đứa con nít mà chẳng làm gì cả, chỉ nhìn cậu hết chọn cá đến
ngã giá, các bà các thím ở chợ đều nhìn anh mà chỉ chỉ trỏ trỏ.

Vừa sáng sớm đã khiến anh bối rối tợn.

Ninh Ninh nói, đây là từ lúc còn nhỏ xíu, hay đi theo mẹ ra chợ mà

học được, người nói vô tâm, người nghe hữu ý, anh có thể tưởng tượng
được ra hai mẹ con năm xưa đã phải trải qua ngày tháng như thế nào.

Về đến nhà thì càng kinh ngạc hơn nữa.

Vào đến bếp, tay chân nhanh nhẹn, động tác dứt khoát, không chỉ hầm

canh cá, còn làm hai suất ăn sáng, khiến Diệp Sâm trợn trừng mắt há hốc
miệng. Ninh Ninh nói, một năm nay đều là cậu làm việc nhà, Diệp tam
thiếu nghe mà sót ruột, lúc đó liền mắng cho Trình An Nhã một trận tơi
bời.

Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết bữa trưa hằng ngày bọn họ ăn là

do ai nấu.

Đúng là cực phẩm, hai người lớn bọn họ, còn là phụ mẫu của người ta,

không chăm sóc cho con trai, còn ngày ngày bắt con trai phục vụ, vừa nghĩ
đến đây, trong lòng Diệp tam thiếu đừng nói là mùi vị gì rồi.

Trình An Nhã chột dạ mất một giây, lập tức phản bác: “Con trai tôi

biết nấu ăn thì đã sao? Bây giờ có người đàn ông nào không biết nấu
nướng, con gái rất quý, đàn ông đàn ang mà không biết nấu nướng là không
lấy được vợ biết không? Đây là tôi huấn luyện con mình. Không hiểu thì
đừng có mà nói linh tinh có được không?”

“Cô, được lắm.” Diệp tam thiếu từ trong kẽ răng nhả ra ba chữ.

Trình An Nhã cố tình giả vờ không hiểu ý tứ của anh, cười rất chột dạ,

“Cảm ơn đã khen, thường thôi, thường thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.