BẠCH DƯƠNG VÀ CHUYỆN TÌNH YÊU - Trang 173

càng im lặng và xa cách, như một khối đá
cẩm thạch, không nhìn thấy gì, không
nghe thấy gì, và không cảm xúc.

Rồi nàng khóc òa trong giận dữ, bốc
đồng bỏ chạy vào đêm tối. Chàng là con
người lạnh lùng tàn nhẫn nhất mà nàng
từng biết, và mọi chuyện giữa họ kết
thúc. Lướt qua vài con phố, rồi nàng ghé
vào một quán café, vừa nức nở vừa oán
hận... Cho đến khi bản nhạc yêu thích của
cả hai vang lên, nhắc nàng những điều
nàng đánh mất. Mệt mỏi và rã rời, nàng
trả tiền, bước ra khỏi quán, đối mặt với
màn đêm đầy cô độc cũng như sợ hãi.
Không còn taxi, nàng vội lê bước về nhà
để thấy một bóng dáng quen quen đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.