được hết, Dương Đình Đình vừa làm nũng vừa giả bộ đáng thương đi cầu
xin đối phương giúp cô ta thu thập tài liệu về Bạch Thắng, bao gồm những
nơi anh thường đến, địa điểm công việc, địa chỉ nhà…… Thậm chí là số
điện thoại. Độ dày của da mặt còn hơn cả tường thành, mà cái vị công tử
giàu đó cũng quá sá ngu, vậy mà lại bị cô ta lừa gạt thành công. Lúc đó
Mộc Tây thật hận không thể qua đánh hắn ta một cái, muốn xem cái đầu
của hắn ta có chứa gì trong đó.
Không thể phủ nhận, hôm nay Dương Đình Đình bất chấp tất cả nhằm
vào cô như vậy, trong đó cũng có nguyên nhân là vì Bạch Thắng.
Dương Đình Đình thẹn quá hóa giận, lại muốn tấn công. Dương Đình
Đình làm sao mà để cho cô ta được như ý, con mắt cô nhíu lại, đang muốn
đưa tay đỡ. Một cánh tay khác đã nhanh chóng bắt lấy cổ tay của Dương
Đình Đình.
Quý Nghiên liếc mắt hơi kinh ngạc khi thấy sự xuất hiện của Bạch
Thắng. Anh mặc một thân tây trang, làm cho vóc người hoàn hảo càng lộ ra
rõ nét, cao lớn tuấn nhã. Làn da như trân châu lóe sáng, nhưng đôi mắt lại
lộ ra một tia lạnh lẽo, ánh mắt thâm trầm nhìn Dương Đình Đình.
Nếu như anh nhớ không lầm thì cô gái này, chính là người lần trước đã
đánh Nghiên Nghiên một bạt tai ở thành giải trí Thánh Y.
Sau đó anh phải đi Mỹ nên cũng không còn nhớ đến mấy người này,
không nghĩ tới bây giờ họ lại xuất hiện. Bạch Thắng cười lạnh, rất tốt, lần
trước anh còn chưa tính sổ với cô ta, bây giờ cô ta lại dám làm loạn.
Bạch Thắng sẽ cho cô ta biết thế nào gọi là hối hận.