anh, chỉ cần anh đồng ý đi cùng với tôi, tôi nhất định tốt với anh. Tôi có xe
có nhà, tiền trong thẻ vàng nhiều đến chải cũng không chải hết, anh cần cái
gì tôi đều có thể cho anh. Dù là có ngày anh cảm thấy đàn ông ở cùng nhau
không có tính thú rồi, tôi cũng vậy có thể giúp anh tìm một nhóm mỹ nữ
hấp dẫn tùy anh chọn, chờ anh lần nữa thích đàn ông, tôi lại đem các cô kia
đưa đi."
Âm thanh của người đàn ông hết sức thành khẩn.
Sương nhịn cười nói: "Đối xử thật tốt, thủ lĩnh, có thể gả a! Gả đi anh
không phải lo ăn không phải lo uống..., có thể ung dung làm sâu gạo. Còn
có mỹ nữ miễn phí đưa tới cửa, người khác cầu xin đều không cầu được!"
Có người muốn kết hôn với thủ lĩnh, ha ha ha ha ha. . . . . . Sương muốn
cười nhạo rồi, người này không khỏi cũng quá không có mắt nhìn đi! Thủ
lĩnh giống như người thiếu tiền tiêu xài cần người nuôi sao?
Ai da má ơi, nếu như không phải là sợ biểu hiện quá kích động bị tính sổ
sau lời nói Sương hiện tại khẳng định chổng vó nằm trên đất mãnh liệt
cười, trên đời còn có loại hoa tuyệt thế này! Không được, nghẹn chết cô
rồi!
Phong khá hơn một chút, danh hiệu bình tĩnh không phải cho không, hắn
tương đối lo lắng Sương nói lời này sau còn có thể nhìn thấy mặt trời ngày
mai hay không?
"Gả đi gả đi, một người đắc đạo, chúng ta còn có thể đi theo thơm lây."
Sương tiếp tục cả gan quạt gió thổi lửa.
Sắc mặt của Bạch Thắng hoàn toàn trầm xuống, quay đầu lại lạnh lùng
nhìn Sương một cái, Sương thế này mới ý thức được không tốt, lập tức thu
lại vẻ mặt, đưa tay đến trước môi làm động tác cái kéo lên khóa kéo, quả
quyết câm miệng. Nhưng Bạch Thắng chẳng những không có thu hồi tầm