"Hồ Tử, mày xem, có phải Nhị Cẩu không?" Một người trong đó đột
nhiên kéo người bên cạnh được gọi là Hồ Tử, chỉ về phía một người đang
nằm dưới đất dưới ánh trăng mơ hồ kia.
Hồ Tử theo tay của hắn nhìn, bỗng chốc ánh mắt dừng lại, hai người
nhanh chóng đi tới.
Bình tĩnh nhìn lại, không phải là đồng bọn của bọn chúng đây sao?!
"** CMN!" Hồ Tử cầm thanh gỗ bên cạnh Nhị Cẩu lên nhìn một chút,
nhất thời mở miệng nói tục!
Một người đàn ông khác đưa tay sờ sờ ở trên người Nhị Cẩu, sắc mặt
cũng biến thành nghiêm túc nói: "Hồ Tử, súng cùng điện thoại di động trên
người Nhị Cẩu đã bị mất."
"Người đàn bà kia khẳng định vẫn còn ở gần đây, mày làm cho Nhị Cẩu
tỉnh lại, tao đuổi theo cô ta!"
"Vậy mày cẩn thận một chút."