BẠCH VŨ MỘT THẠCH LĂNG - Trang 328

huynh, trong lòng hắn cũng tốt một chút.”.

Thư Minh được trấn an không ít, mặc kệ như thế nào, cứ như vậy, tiểu

Vân Nhi là con danh chính ngôn thuận của hắn và Tiêu Lâm, hơn nữa sau
này cũng không có việc gì, lập tức vui sướng không thôi, ôm lấy đứa nhỏ
hôn vài ngụm.

Tiêu Lâm đỏ mắt, đi qua chỗ Thư Minh thừa dịp loạn hôn. Ba người quả

thực là hôn thành một đoàn.

Cách đại lễ còn có một tháng.

Tiêu Lâm hy vọng thời gian có thể qua mau chút, nhìn vào mắt Thư

Minh, kiềm chế không được mệnh mông trong lòng, chậm rãi nói “.

Ta nhưng lại chờ không kịp, hận không thể ngày mai chúng ta liền đại

hôn.”.

Thư Minh mỉm cười không nhìn hắn, chỉ nhìn vào tiểu Vân nhi,“Cha

ngươi thật là xấu, không đợi ngươi lớn lên.”.

Tiêu Lâm cười ha ha, ôm chầm Thư Minh nhìn Vân Nhi nói, ra vẻ lão

thành nói “Vi phụ hồ đồ.”.

Thư Minh phiêu mắt liếc hắn một cái, cười nói,“Ngươi nhưng thật ra

cũng có thể để râu dài ra, cũng sẽ không có người nói ngươi giống……”.

Tiêu Lâm lông mi nhíu lại, híp mắt hỏi,“Giống cái gì?”.

Tiểu Vân Nhi giống như miêu anh anh phát ra vài tiếng, Thư Minh liền

đi ôm hắn,“Tiểu Vân Nhi nói xem cha ngươi có đẹp hay không? Là cái đại
mỹ nhân phải không?”.

Ai, từ lần đó, Thư Minh mượn từ “Mỹ nhân” này trêu ghẹo hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.