BẢN TIN CHIỀU - Trang 279

Điều đó có nghĩa là cả năm chiếc xe còn lại giờ đây sẽ mang những biển số
mà chưa ai nhìn thấy trong những lần theo dỗi ở Larchmont. Vì vậy việc lái
những chiếc xe này đến nơi khác và vứt bỏ chúng sẽ an toàn hơn.

Miguel đi ra ngoài tới chỗ Julio và Luis lúc này đang đào một cái hố sâu
trong bụi cây. Mặt đất hãy còn ướt vì trận mưa hôm qua và công việc tiến
triển nặng nhọc, Julio dùng xẻng xắn đứt một nhánh rễ cây to, xù xì, nhìn
thấy Miguel, hắn ngừng tay, đưa ống tay áo quệt ngang khuôn mặt ngăm
đen ướt đẫm mồ hôi và văng tục: “Thật là một công việc chó mà, để cho
trâu bò làm, chứ không phải cho người”.

Đáng lẽ văng lại một câu tục tĩu hơn, Miguel tự kiềm chiế mình. Vết sẹo
xấu xí do bị dao đâm trên mặt Julio đang ửng đỏ, dấu hiệu của tính khí
hung hăn của một con người đang muốn gây sự.
“Hãy nghỉ đi một chút”, Miguel nói cộc lốc, “Còn đủ thời gian, chúng ta sẽ
đi khỏi đây lúc 7 giờ 40”.

Tranh cãi trong những giờ phút ít ỏi cuối cùng này là một sự lãng phí ngu
ngốc. Ngoài ra, Miguel còn cần cần người đào cho xong cái hố mà chúng
sẽ chôn tất cả các máy điện thoại lưu động và một số dụng cụ y tế mà
Baudelio sẽ để lại.

Thực ra, việc chôn máy điện thoại không phải là một cách thu xếp lý tưởng
và Miguel thích tống tất cả xuống một con sông sâu nào đó hơn. Nhưng tuy
ở vùng New Jersey – New York có khá nhiều sông hồ, cơ may để làm một
việc như thế mà không bị ai nhìn thấy là rất hiếm – nhất là với khoảng thời
gian ít ỏi còn lại.

Khoảng tầm chiều hôm đó, khi cái hố đã được lấp kín, Julio và Luis gạt lá
lên phía trên, không để lại dấu vết của những vật bên dưới.
Sau đó, Miguel đi tới chỗ Carlos đang ở trong một toà nhà phụ khác và
đang đốt các thứ giấy tờ trong một cái lò sưởi bằng sắt. Carlos là một gã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.