BẢN TIN CHIỀU - Trang 528

“Thưa ông Frazer đúng vậy ạ”.
“Vậy làm đi. Hãy nói lại với ông ta những gì cậu đã biết và yêu cầu ông ta
bình luận. Nếu ông ta chối không nói những lời đó, cậu hãy đưa vào tin
luôn. Nếu ông ta chối, hãy thử tìm cách khẳng định qua Alden Rhodes. Cậu
biết cách hỏi thế nào rồi chứ?”.
“Dạ có biết ạ”.
“Cho tôi nói chuyện với Sandy”.
Ông phân xã trưởng cầm máy. Vừa nghe, ông vừa nháy mắt với Dawson,
rồi nói: “Tôi đã xem những điều Glen ghi lại. Cậu ta ghi lời Elliott ngay tại
chỗ. Câu chữ rõ ràng, không thể có chuyện nghe nhầm được”.

Đặt máy xuống, Sefton bảo Dawson: “Cậu chưa xong việc đâu, họ đang
bàn cãi chuyện đạo đức. Cậu hãy tìm gặp Elliott, tớ sẽ tìm xem Rhodes ở
đâu; chắc chắn ông ta chưa về Washington đâu”. Sefton sang dùng máy
điện thoại phía bên kia phòng.

Dawson gọi số Globanic. Sau khi qua tổng đài, một giọng phụ nữ trả lời.
Tay phóng viên tự giới thiệu họ tên và yêu cầu nói chuyện với “ông
Theodore Elliott”.
“Ông Elliott hiện không có ở văn phòng”, vẫn giọng dịu dàng ấy trả lời.
“Tôi là Kessler. Tôi có thể giúp gì được ông không?”.
“Có lẽ có”. Dawson thận trọng giải thích lý do anh ta gọi điện thoại xin
gặp.

Giọng bà ta trở nên lạnh lùng: “Xin ông chờ một chút”.
Mấy phút trôi qua, Dawson đang định dập máy gọi lại thì nghe thấy tiếng ở
đầu dây bên kia. Làn này, giọng bà ta khô khan: “Ông Elliott nhắn lại là
những gì ông nghĩ là ông nghe thấy là chuyện riêng và không nên đem ra
sử dụng”.
“Tôi là phóng viên”, Dawson trả lời. “Nếu tôi nghe, hoặc biết được chuyện
gì, và người ta không nói riêng với tôi, thì tôi có quyền sử dụng tin đó”.
“Ông Dawson, tôi không thấy lý do gì để tiếp tục cuộc nói chuyện này”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.