BÁN YÊU TƯ ĐẰNG - Trang 302

bông vén một góc lên xem. Lúc vén được một nửa thì bị thứ gì ngăn lại
không vén lên được, gã liền nóng vội giật một cú thật mạnh.

Rào rào, rất nhiều túi đựng đá lạnh lăn ra, còn có vật gì đó nặng nề rớt

xuống đất. Chu Vạn Đông lòng hoảng loạn, sợ tiếng động quá lớn sẽ kinh
động đến bên ngoài. Gã nín thở nghe ngóng một hồi, hình như không có gì
khác thường.

Tất cả khôi phục lại yên tĩnh, ánh trăng chiếu xuyên qua cửa sổ, im ắng

soi sáng một góc mặt đất.

Đó là thi thể Triệu Giang Long, có lẽ do rớt xuống nên miệng cười toe

toét quái dị, ngay cả mí mắt đều trợn lên, ánh mắt tỏa ra tia sáng lạnh lùng.

Nhưng chuyện này vẫn không phải là chuyện quái lạ nhất. Quái lạ nhất

chính là…

Chu Vạn Đông nuốt nước miếng, đến gần một chút. Đúng vậy, gã không

nhìn lầm, trên người Triệu Giang Long đóng ba cọc nhọn ở lồng ngực và
hai bên xương sườn. Cũng không biết cọc nhọn làm bằng chất liệu gì, nhìn
sang chỉ thấy đường viền nhọn hoắc màu đen.

Trong lòng Chu Vạn Đông bỗng nảy sinh dự cảm chẳng lành. Kinh

nghiệm làm chuyện phạm pháp nhiều năm khiến gã có một nguyên tắc:
Không nên đụng chạm đến bất cứ chuyện nào kỳ lạ không thể lý giải, lui
đến chỗ an toàn quan sát mới làm bước kế tiếp.

Gã bật dậy, đi vài bước đến bên cửa sổ. Mới vừa bắt được dây thừng thả

xuống thì vang lên một tiếng cạch khe khẽ. Đèn sáng lên, ánh đèn sáng
quắc chiếu vào người, toàn thân lạnh lẽo trong nháy mắt giống như bị một
lớp sương bao phủ.

Phía sau vang lên tiếng Giả Quế Chi.
“Cậu đến rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.