BÁN YÊU TƯ ĐẰNG - Trang 478

– Đây không phải là vết sẹo, đây là sự uy hiếp tựa như cảnh tỉnh người

ta.

– Tại sao là bảy vết, bởi vì ông từng nhắc đến bảy mươi năm sau phải

bắt đầu làm một việc, tám mươi năm là kỳ hạn cuối cùng. Từ năm 1937 đến
nay đã qua bảy mươi bảy năm. Bảy mươi bảy năm, bảy vết, qua một năm là
thêm một vết.

– Tại sao nhiều năm kết hôn với lão Triệu nhưng vẫn không có con, bởi

vì không hoàn thành thì sẽ tuyệt tự, chết không toàn thây.

– Tại sao khi đó ông dường như khủng hoảng nói: Chính là đứa bé này,

đại nạn tám mươi năm sớm muộn gì nó phải gánh…

Lẽ nào lời ông nói đều là sự thật sao?
Triệu Giang Long vừa đi khỏi, chị ta cũng vội vàng đến Nang Khiêm.

Đào chiếc rương kế bên mộ ông lên, nơm nớp lo sợ mở ra, bên trong có
một phong thư, chữ viết thanh tú, dường như của một cô gái, ký tên là Bạch
Anh.

Trong đó còn có thư của ông, ông không biết chữ, lúc trước đều phải tìm

người viết giúp. Sau giải phóng tham gia xóa nạn mù chữ, dốc sức học
hành, cả quyển từ điển Tân Hoa đã lật đến sờn, rốt cuộc có thể trúc trắc viết
thư. Chữ viết lớn nhỏ không đều, xiêu xiêu vẹo vẹo, chữ nào không biết
viết thì vẽ vòng tròn, nhưng không ảnh hưởng đến việc đọc hiểu.

Xem xong bức thư, lưng chị ta nhất thời đổ mồ hôi lạnh, trong đầu chỉ

quanh quẩn bốn chữ: Yêu ma quỷ quái.

Hoảng loạn tìm thầy, chị ta cầu cứu vị sư phụ mà mình đã quy y, không

nói rõ “phiền phức lớn” mà bản thân gặp phải. Sư phụ hỏi chị ta, có nghiêm
trọng không? Nếu như quá nghiêm trọng thì chỉ có thể đi tìm Đại Lạt Ma
thôi.

Ồ, Đại Lạt Ma, chị ta biết. Người bình thường rất khó gặp được, nghe

nói có một vị cư sĩ trong nước thành tâm cầu kiến, quyên góp một triệu tệ
mới nghe được Đại Lạt Ma chỉ giáo vài câu.

Chị ta lấy gì đi gặp Đại Lạt Ma đây? Làm sao có thể nhờ Đại Lạt Ma

giúp chị ta giải quyết phiền phức lớn này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.