BÁN YÊU TƯ ĐẰNG - Trang 486

Tần Phóng dừng lại tại góc tường vứt đầy hộp cơm trắng. Thật kỳ lạ,

thông thường mà nói, trên công trường đều có đầu bếp nấu cơm, rất ít khi
gọi cơm hộp ở bên ngoài.

Thấy Tần Phóng dừng lại, Chu Vạn Đông tức tối quay người, cúi đầu

châm một điếu thuốc. Tần Phóng nhanh chóng quay đầu lại liếc nhìn Chu
Vạn Đông, rồi nhanh chóng nắm một miếng gạch vỡ trong tay. Lúc viết lên
mặt tường, anh khẩn trương đến mức tay cũng run lên.

Chu Vạn Đông hút một lát, quay đầu theo bản năng, thấy Tần Phóng

đang vội vàng hấp tấp đứng lên, nói: “Xong rồi.”

Xong rồi? Chu Vạn Đông nảy sinh nghi ngờ, gã móc chiếc đèn pin để

sau túi, cẩn thận chiếu vào tường. Chỉ có hai dãy số điện thoại giao cơm
hộp, lại soi đến phía gần mặt đất, hợp cơm màu trắng chồng chất lên cao,
gần như che hơn nửa mặt tường.

Mặt Chu Vạn Đông hầm hầm đi đến, nhìn đống hợp cơm, lại nhìn nhìn

Tần Phóng: “Xong rồi hả? Đống này cũng không thấp, mới vừa rồi mày
ngồi ở đây vẽ cái gì?”

Lời còn chưa dứt, gã đã đá văng đống hộp cơm đi.
Sắc mặt Tần Phóng có chút trắng bệch. Chu Vạn Đông cúi người xem,

nơi đó viết bằng miếng gạch vỡ màu đỏ: “Xe trắng, từ trái tim đến trái tim,
SOS. Tần Phóng.”

Từ trái tim đến trái tim là tên quỹ từ thiện sơn trên xe vận tải nhỏ. Cuối

cùng là số điện thoại cá nhân, mã số Hàng Châu, nhìn khá quen. Chu Vạn
Đông lấy điện thoại di động ra gọi, đầu kia là chương trình trả lời cài sẵn
của công ty Tần Phóng.

Sắc mặt Chu Vạn Đông dữ tợn: “Mày muốn chết à!”
Lúc Giả Quế Chi đến tìm, Tần Phóng đã bị đánh gần như không bò dậy

nổi. Chu Vạn Đông chỉ vào chữ trên tường mắng: “Mẹ kiếp, suốt cả quãng
đường cứ giả đàng hoàng, suýt nữa đã bị nó lừa…”

Nói xong gã thở hồng hộc cầm gạch bôi đi chữ Tần Phóng viết, Giả Quế

Chi rất phiền mấy chuyện rắc rối phát sinh này: “Đi nhanh lên, còn có việc
chính phải làm nữa.”

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.