BÁN YÊU TƯ ĐẰNG - Trang 489

BÁN YÊU TƯ ĐẰNG

BÁN YÊU TƯ ĐẰNG

Vĩ Ngư

Vĩ Ngư

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Quyển 7

Quyển 7

Quyển 7 - Chương 4

Quyển 7 - Chương 4

> Ngoài công trường chỉ có hai hướng đi, hoặc là ra hoặc là vào Nang

Khiêm. Lần này không cần Tư Đằng nói, Nhan Phúc Thụy cũng biết đường
đi vào.

Xe buýt đến vùng nông thôn của Nang Khiêm chỉ chạy theo giờ cố định,

muốn linh hoạt chỉ có cách là thuê xe. Sau khi trả giá năm lần bảy lượt,
cuối cùng lúc ngồi lên xe rồi Nhan Phúc Thụy vẫn thấy tiếc đứt ruột, nhưng
lại ngại nói toạc ra, nên giở trò khôn vặt cố ý móc ví tiền ra trước mặt Tư
Đằng, vừa đếm xấp tiền giấy còn lại bên trong vừa than ngắn thở dài.

Tư Đằng biết rõ nhưng vẫn mặc kệ, Nhan Phúc Thụy đáng thương ngồi

đếm vài lần mà không đạt được hiệu quả như mong muốn, lại khiến cậu tài
xế ngồi phía trước cứ nhìn mình chăm chăm, nhất thời ông sinh lòng cảnh
giác vội vàng bỏ tiền vào, tự an ủi: Tất cả đều vì sư phụ, tiền tài là vật
ngoài thân, nếu may mắn có thể khiến tiểu thư Tư Đằng tan đi nỗi căm hận
với sư phụ cũng đáng giá. Rồi ông lại nghĩ, tiểu thư Tư Đằng còn giúp Nhà
Ngói trả thù, dựa theo giá thị trường tiền thù lao cũng rất cao rồi, nếu tính
toán như vậy thì số tiền ông vừa tiêu có đáng là gì đâu.

Nghĩ như thế xong ông lại cảm thấy vô cùng áy náy vì hành vi của mình,

thế là tiếp theo Nhan Phúc Thụy rất tận tụy, dựa theo căn dặn lúc trước của
Tư Đằng, đến nhà nào có người cũng tích cực hỏi thăm: Hai ngày nay có
thấy xe của tỉnh khác chạy qua không? Có thấy gã đàn ông để râu quai nón
trông khá hung tợn nào không? Hay là có gã đàn ông nào mà trông hung ác
không? Vì dù sao râu có thể cạo đi mà.

Cũng may là nơi này nằm chếch gần về phía vùng biên giới, đường đi

không có ngã rẽ nào, xe tỉnh ngoài lại ít, đã nghe ngóng được rằng hai ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.